Nợ nần

0 nhận xét

Oá oá :((:((:((

Đã xong được của nợ đầu tiên: 46 bài LVCN của HPVN #:-s
Còn của nợ gần 100 câu đề cương Grammar và Phonetic nữa :(( :(( :((
Bắt đầu học sang essay. Tha hồ mà brainstorming nhá :((
Chung cheng thì bắt đầu bước vào "thiên đường" từ mới :(( :((
Cái nợ móc áo cho Julie :(( :(( :((
Cái nợ tranh mừng thọ ông nội :(( :(( :((
Cái nợ cái khăn shawl cho bà ngoại :(( :(( :((
.........
.....
...
..
.

Và mình vừa ngã đập mặt vào The Sim :(( :(( :((

Trời ơi bới đâu ra thời gian đây :(( :((

Hoa trong vườn

0 nhận xét

Lại một mùa loa kèn nữa rồi. Trước mình cũng đã viết một bài về loa kèn, nhưng năm nay không viết nữa. Mình thích loa kèn khi nó nằm trên sạp, trong xô của người bán hoa, cả một đám xanh xanh trắng trắng toàn những nụ là nụ đẹp hơn nhiều chỉ chục bông cắm trong nhà. Năm nay mẹ lại cắm hoa trong lọ nâu chứ không phải lọ xanh ngọc như năm ngoái nữa khiến mình thấy bông hoa xấu hẳn ~.~

Thôi không nói về loa kèn thì nói về hoa trong vườn nhà mình vậy! :x Năm nay hoa nở nhiều nhưng rải rác chứ không nở rộ cùng một lúc. Thế lại hay, lúc nào nhà cũng có hoa để ngắm. :D Lúc Tết thì chẳng có bông hoa nào, ra Tết một cái là hoa bưởi, hoa trà, hải đường, mai... thi nhau nở rực rỡ. Rồi còn hoa xoài, hoa doi... rụng đầy sân và nóc bể. Cả dái mít nữa chứ, nếu nó cũng được tính là một loại hoa!

Này thì bông hồng trà toe toét trong nắng xuân:


Bông hải đường to vật vã được các bé kiến thám hiểm kỹ càng từ đầu tới đáy:



Mấy nhành bỏng cũng đỏ chon chót :x



Và mai vàng lung linh với những giọt nước mưa còn đọng lại :x [Tết thì nhà trưng mai giả, ra Tết rồi mới có mai thật mà ngắm 8-}]



20042011

0 nhận xét

Sắp lấy được học bổng rồi \:D/ Học bổng đc 1tr8, trả nợ tiền mua máy ảnh hết 1tr5, mua váy hết 100k còn lại đúng 200k =(( mà có bao nhiêu là thứ muốn mua: ô mai này, len sợi này, bánh ga tô này, rồi khao anh, khao bạn bè... Tiền ơi!!! =((

Đen sắp đẻ rồi ^^ Bụng nàng giờ to tướng, đi 3 bước lại ệnh cái mông xuống đất :)) Mà khảnh ăn lắm nhớ, ăn toàn cá tanh ngòm ~.~ Cá kho cá rán thơm lừng thì nàng chê, chỉ liếm láp 1 tí thôi, ấy thế mà cho nàng đầu tôm hoặc cá chỉ đun với tí nước lã xem, có mà ăn như nhợn ý 8-} Mình chần chừ mãi không tắm cho nàng ấy. Hôm thì mình bận, hôm thì không có nước nóng, thành ra bi giờ trời lại lành lạnh, rồi nàng sắp đẻ nữa. Chẹp!

Hôm qua thằng Hoàng còn lỡ tay, hay cố tình cũng không biết, dội nước sôi vào lưng con Trắng. Khổ thân thằng cu, kêu ré lên rồi chạy mất, ra sau nhà ngồi liếm :( Nhất định không cho mình chạm vào người nữa chứ :( Hôm nay xem thì thằng cu bị mất 1 tí lông, da đỏ lựng, mình lỡ tay chạm vào chỗ đó mà nó giãy ra ngay lập tức. Hic!

Hôm nay mới kỷ niệm ngày yêu nhau :"> Chàng về mua cho mình gói ô mai làm quà :x :x Mình định mua 1 cái bánh gato nhỏ nhỏ nữa nhưng ko đủ xiền [=(( ai biểu nó tăng giá dã man quá, từ 50k lên tận 90k, hic] nên đành mua 3 miếng bánh nhỏ ăn cho đỡ thèm. Trời ơi mình yêu chồng mình thiệt đó mà :"> Chàng phụ mình nấu bếp dọn nhà, chém gió với thằng em mình...Muah!:-*

Đấy, post rồi mà còn phải edit về cái của nợ này =.= Mình đến là nản với cái của nợ EUROMED kia =.=" tìm tài liệu thì toét cả mắt, cả Anh cả Việt đều không có. Đọc thì nhiều từ chuyên ngành + câu cú của nó phức tạp đến phát sợ. Mình thề, đem cái này cho cái Vy aka Choni nó đòi tiền trăm tiền triệu là cái chắc =.= Ts. Mà nào mình không thích thì bỏ đc đâu, còn cái gọi là "thể diện" của mm để nói này nói nọ nữa chứ. Óa óa :(( Mệt!

Lá số

0 nhận xét

09042011

0 nhận xét

Ghét cái cảm giác này!
Cảm giác khi biết anh ở đây mà không được nhìn thấy anh sao mà tồi tệ đến thế nhỉ? Lịch trình của anh gần như kín hết, không còn chỗ cho mình xen vào. Thật là... :-<

Muốn khóc thật to. Muốn đập phá.

Buồn.
Giận.
Tủi thân.
Lo sợ.

What the hell is giong on with me???

08042011

0 nhận xét

10:30PM.
Đói.
Thèm ăn bánh gato kem, và các thể loại bánh mì.


Đến bao giờ mình mới mua đc cái lò nướng và làm được mẻ bánh đầu tiên nhỉ? Lại ao ước, ao ước...

Mango Pudding

0 nhận xét

Rinh từ blog chị Xì trum dzìa đây làm của để dành :">
Link gốc: http://tdhts.blogspot.com/2011/03/mango-pudding.html

Giờ mình là đang rất cần những món không-dành-cho-người-béo như thế này :">



* Nguyên liệu:
- 1 trái xoài chín khoảng 500gr
- 0.5l sữa tươi
- 300ml whipping cream
- 10g rau câu bột
- 200gr đường

* Cách làm:
- Xoài gọt vỏ, xay nhuyễn.
- Sữa + whipping cream + đường nấu lửa nhẹ, không để sôi. Khi đường tan hết thì cho rau câu vào, khuấy đều cho tan.
- Trộn đều xoài với hỗn hợp sữa + rau câu, để nguội và đổ vào khuôn. Dùng lạnh.

* Tip:
- Có thể thêm 3ml sữa đặc vào xay cùng với xoài nếu thích ăn ngọt.
- Có thể đổ bánh vào khuôn to hoặc khuôn nhỏ dạng chén, tách.
- Ăn kèm với trái cây tươi xắt hạt lựu, rưới thêm chocolate syrup hoặc nước cốt dừa sẽ ngon hơn.

Thư tình Valentine 2009 :x

0 nhận xét

Vừa tìm thấy cái này ở HPVN :x :-*
Gửi nàng công chúa nhỏ của anh…

Đôi khi anh ngồi và nhìn lại con đường mình đã đi qua, nhìn lại những hình ảnh mọi người lướt qua trong kí ức, và anh đôi lúc anh nhận ra là mình thật cô độc. Anh đã lắng nghe tâm sự của rất nhiều người, đã cùng họ giải quyết những tâm sự đó, nhưng lại chẳng có ai mà anh có thể chia sẻ cả em ạ. Nực cười thật đấy, nhưng cũng đúng thôi, ai cũng có việc riêng, cũng có nỗi đau của riêng mình và hạnh phúc của riêng mình. Hãy để họ giải quyết chuyện của họ đã…Cũng như lúc này đây, anh muốn tâm sự với một ai đó, nhưng chẳng thể tâm sự được, vì chẳng có ai anh có thể tâm sự. Người duy nhất anh có thể tâm sự thì anh chẳng thể nào tâm sự với người đó ngày hôm nay. Vì ngày hôm nay là ngày Valentine và người đó là em, người con gái anh yêu.

Em có nhớ ngày anh và em gặp nhau lần đầu tiên là ngày hôm nào không? Anh cũng chẳng nhớ nữa. Chỉ nhớ là anh đã là người bạn thân của em suốt nhiều năm qua, là “người ba yêu quý của con”. Em biết là anh đã thích em từ giữa năm lớp 10…em cũng đã từ chối anh và anh lại là một người bạn thân của em, một người ba luôn ở bên em những lúc em cần. Hai đứa như hình với bóng, cùng đi chơi, cùng buôn chuyện, và cùng nhau chat qua những mảnh giấy ở lớp học thêm Hóa ^^. Chẳng học hành gì cả mà chỉ lo chat thôi. Tệ thế đấy, thế nhưng hai đứa vẫn học khá môn Hóa, thế mới lạ chứ. Anh em mình cũng khá thông mình mà em nhỉ? Thực ra là anh không có tốt đẹp như em nghĩ đâu. Anh muốn làm bạn thân em rồi từ từ tiếp cận đấy. Gian xảo không? Nhưng mà thực tâm anh vẫn luôn coi em là một cô con gái rượu, hay làm nũng ba và được ba yêu quý. Anh vẫn đi giảng hòa cho em với thằng bạn thân. Chẳng biết sao anh lại làm thế nữa? Nhưng khi nhìn thấy em cười, anh chỉ biết đó là lúc anh thấy thật hạnh phúc…

Thời gian cứ thế trôi qua, thấm thoắt đã hết những năm cấp 3 đầy những kỉ niệm vui buồn, và anh xa em đi học đại học. Ngày chia tay anh đã lai em đi lung tung khắp nơi, mồ hôi đầm đìa nhưng anh không thấy mệt, vẫn đạp xe như gió, lai em đi giữa ngày trưa hè nóng bức. Gió thổi ù ù bên tai, vẫn thấy em cười pha chút hoảng sợ khi anh phóng nhanh qua cái ổ gà. Anh thấy lúc đó mình vừa vui vừa đau. Vui vì em đang cười thật vui vẻ, nhưng buồn…vì sau ngày hôm ấy, sẽ chẳng còn mấy khi gặp lại em nữa rồi… Anh và em đã chia tay nhau như 2 người bạn như vậy đấy. Và anh lên Hà Nội học, lao đầu vào công việc và học hành để quên đi nỗi nhớ thường trực. Và đến một ngày thật lạ…

Nếu có một ngày nào đó người ta không chửi bới việc đoán bệnh nhầm của bệnh viện thì đó là ngày mà anh biết mình bị đoán bệnh nhầm. Cũng nhờ đoán bệnh nhầm mà anh mới biết được tình yêu của em gửi gắm trong bài thơ em viết, nhờ nó mà anh biết em yêu anh nhiều đến thế nào. Và lời tỏ tình đã được viết ra trong một buổi tối hai đứa ngồi chat với nhau. Ngày hôm đó là ngày hạnh phúc nhất đời anh vì anh đã tìm được một nửa của mình, đó chính là em, người con gái anh yêu. Những tình cảm tưởng như đã tàn lụi chợt bừng lên khao khát, và anh biết, anh yêu em rất nhiều…

Và chúng mình đã yêu nhau như thế em nhỉ? Những ước mơ về một tương lai hạnh phúc. Khi anh cùng em ngồi trong một túp lều cắm trại bên cạnh bờ biền ngắm trăng lên và anh cầu hôn em…”Anh sẽ lấy ở trên trời một vì sao thật sáng cho em, để đeo lên ngón tay của em và ngôi sao đó sẽ gắn kết chúng ta mãi mãi”…Rồi những ước mơ về một mái ấm nhỏ trên thảo nguyên, khi em ngồi đan áo và anh thì ngồi chơi cùng hai đứa con nhỏ của chúng mình…Tình yêu của chúng mình nhẹ nhàng nhưng vẫn mãnh liệt.

Anh cảm nhận được hơi ấm của tình yêu len lỏi qua môi anh khi anh trao em nụ hôn đầu. Anh cảm nhận được sự bình yên khi ôm em trong vòng tay, ôm thật chặt để em biết anh yêu em đến thế nào. Anh cảm thấy mình lớn hơn rất nhiều khi biết lo cho tương lai sau này của hai đứa. Em đã cho anh rất nhiều thứ, nhưng quý trọng hơn cả, ấm áp hơn cả và đẹp đẽ hơn cả là tình yêu của em dành cho anh.

Anh giờ lại hơi tiếc thời cấp 3 khi xưa. Nếu khi xưa chúng mình có nhiều thời gian bên nhau đến thế thì hai đứa lại chẳng yêu nhau…Đến giờ khi tình yêu bừng lên trong con tim hai đứa, để anh và em cùng nhung nhớ về nhau hàng đêm thì lại chẳng thể ở bên nhau thường xuyên. Nhưng anh cũng không tiếc nhiều lắm đâu em ạ. Vì nếu chẳng xa em, anh sẽ chẳng bao giờ biết em yêu anh đến thế. Nếu chẳng xa em, anh cũng không biết là mình có tỏ tình nổi không nữa. Nếu chẳng xa em, có lẽ những phút gặp nhau sẽ chẳng nồng cháy yêu thương thì sao? Nếu như chẳng xa em, có lẽ anh cũng chẳng tập chơi ghita để cho quên đi nỗi nhớ, và giờ thì để chơi những bản tình ca từ tận trái tim cho em nghe… Nhờ đi xa mà anh cũng đã trưởng thành hơn em ạ. Và anh cũng chín chắn hơn khi nói lời yêu em. Không phải là tình cảm bồng bột thoáng qua, đó là niềm khao khát đã bao lâu nay dồn nén, là những lúc thử thách bằng cả thời gian không gian…Và khi anh nói anh yêu em…tim anh đã tự khắc lên chính nó một bóng hình chẳng bao giờ nhạt phai và thay đổi, đó là hình ảnh một cô gái luôn nhỏ bé so với anh, luôn trẻ con hơn anh, và luôn yêu anh nhiều cũng như anh yêu cô ấy em ạ.

11 bông hồng anh tặng em…

“1 giây anh yêu em, 1 phút anh yêu em, 1 giờ anh yêu em, 1 ngày anh yêu em, 1 tháng anh yêu em, 1 năm anh yêu em, 1 đời yêu em và anh chỉ yêu 1 mình em mà thôi”… Anh luôn tự hào rằng mình là một người quý trọng sự thủy chung. Sau này, dù có đi xa hơn chăng nữa, thì anh cũng sẽ quay về với em, để lại được ôm em vào lòng, để được hôn em một nụ hôn thật đắm đuối. Anh hứa với em đấy, em hãy vững vàng lên nhé. Anh yêu em rất nhiều…

“Em là một cô gái sáng nắng chiều mưa, giữa trưa có bão”, “Em có nhiều tật xấu lắm”, “Em không tốt như anh nghĩ đâu”… Con người ta có ai hoàn mĩ đâu em nhỉ? Em cũng phải có điểm chưa tốt thì anh mới là một nửa của em được chứ. Điều làm em đẹp hơn cả, tốt hơn cả những người con gái khác là em yêu anh rất nhiều và bọn mình luôn cùng cố gắng vun đắp cho tình yêu đó, phải không em? Với anh, em luôn là một người con gái tuyệt vời nhất. Ai dám bảo anh mù quáng trong tình yêu? Vì điều đó đúng mà chứ có phải sai đâu ha. Anh yêu em…

Valentine này anh chẳng ở bên em. Anh biết em buồn và anh cũng buồn lắm lắm. Nhưng em ơi, hãy tin anh em nhé. Anh luôn yêu em bằng cả trái tim này. Với anh, ngày nào cũng là ngày valentine cả. Với anh, ngày nào em cũng tặng anh một món quà thật ý nghĩa…và anh cũng luôn tặng em tình yêu cháy bỏng của mình. Và em này, anh nhớ em lắm…Anh yêu em, công chủa nhỏ của anh ạ… Lúc anh bắt đầu viết bức thư này lòng anh đang dậy sóng, và khi bức thư này kết thúc, một lần nữa em lại làm lòng anh phẳng lặng trở lại...yên bình...

Anh yêu em mãi mãi, dù thế nào đi chăng nữa…Hãy là vợ của anh nhé…

Người bạn, người ba, người yêu của em

Băng Tâm

Bầu bí

0 nhận xét

Bé cưng có bầu đc tầm 1 tháng rồi :x Bụng to hẳn ra, ti cũng to, hồng hồng nữa :"> Mỗi tội là em hơi khó tính và kén ăn một tí >"< Cơm thì phải cơm cá cơ, chứ không nàng chỉ gẩy gẩy liếm liếm tí rồi thôi :( mà cá cũng kén nha, không phải cá nào cũng ăn đâu [-( Món hẩu là đầu cá nục trộn cơm. Hic, nấu đầu cá cho nàng ý mà mình cũng phát buồn nôn, tanh ngòm cả bếp X_X Mẹ mà giấu nồi đầu cá dưới thùng sơn là nàng ý quanh quẩn bên cái thùng cả ngày, tìm mọi cách huých huých hẩy hẩy để lật cái thùng lên, ko thì kêu ầm ĩ, rồi gọi cả mình ra đòi ăn đến khi được ăn thì thôi. Gớm ghê!

Nàng có rận rồi, mà mình thì không có móng tay, ko bắt đc cho nàng ấy >"< đợi mấy hôm nữa nắng ấm hẳn lên lấy chuồng về rồi tắm cho cả hai anh chị >"< Bẩn quá cơ >"<

Mấy hôm rét, anh chị toàn ôm nhau ngủ dư lày:


Đấy, nhìn rõ chỗ lông trắng thành màu cháo lòng hết cả rồi >"< Bẩn quáaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!

Hôm nay ấm áp, nàng ta leo lên xe nằm khoe bụng bầu đây!


...

0 nhận xét

Bố ơi anh ấy và con khổ lắm rồi!

Con gầy, nhỏ, bố sợ anh lấy con về ko sinh đc con, rồi đứa trẻ ốm yếu này nọ... Cái này thì con đồng ý. Con cũng đang cố gắng từng ngày đây.

Con với anh không hợp tuổi, hợp mệnh. Con biết điều đó. Nhưng đâu phải chúng con khắc nhau hoàn toàn. Hơn 3 năm trời yêu nhau, tất nhiên cũng có lúc bọn con giận dỗi này nọ, nhưng chưa bao giờ quá 24h cả. Cũng có chuyện nọ chuyện kia, nhưng con thấy chúng con hợp nhau, hiểu đc nhau, biết cảm thông chia sẻ cho nhau. Thế cũng không đc hả bố?

Bố con chỉ là nhân viên bảo vệ. Bố là PGS, TS, Viện trưởng. Nhưng con tự hào về gia đình con luôn hòa thuận, đùm bọc nhau. Dù nhà nội con đông anh chị em, lại ít học nhưng tình cảm lại không hề ít. Còn nhà ngoại con thì cũng khá giả, cũng ông nọ bà kia chứ đâu có tệ. Còn gia đình bố thì sao? Bố học cao nhưng cũng đâu lo đc cho 2 chị vẹn toàn để bây giờ chính bố mẹ phải khổ? Bố học cao, mọi việc gia đình dồn lên vai mẹ để giờ mẹ bệnh nhiều đến vậy, lại vẫn phải chăm con chăm cháu hàng ngày. Liệu như thế có đáng không?

Bọn con yêu nhau đc hơn 3 năm rồi. Con cũng không ít lần đến nhà chơi, ăn cơm, trò chuyện. Tại sao đến giờ bố lại đùng đùng phản đối bọn con? Với cả, chúng con nào đã định cưới ngay đâu. Đời còn dài, thời gian còn nhiều, có nhiều thứ có thể thay đổi lắm chứ. Sao bố lại chọn ngay lúc anh đang phải vắt óc làm luận văn, con è cổ ôn thi tốt nghiệp ntn để mà phản đối, để mà nói?

Chị cả thuyết phục con từ bỏ. Chị nêu đủ các chuyện, nào là chuyện bố phản đối dữ như thế nào, đến chuyện vẽ ra cho con một tương lai vô cùng vất vả, khó khăn khi cứ nhất quyết yêu và lấy anh. Nhưng nếu con sợ, thì con đã chẳng nhận lời yêu anh khi anh đang cầm trong tay chẩn đoán u não của bác sĩ cùng với những cơn đau đầu chóng mặt đến bất thình lình. Nếu con sợ, con cũng sẽ chẳng cùng anh đi qua được quãng thời gian trên khi lòng hiểu rõ làm dâu trưởng của một gia đình, dòng họ gia trưởng như gia đình mình khó khăn, vất vả như thế nào.

Con đọc nhiều những câu chuyện tình yêu bị gia đình cấm đoán. Mỗi câu chuyện là mỗi hoàn cảnh khác nhau, kết thúc khác nhau. Tại sao cha mẹ cứ muốn làm khổ sở thế nhỉ? Con rồi sau này cũng sẽ làm mẹ, rồi làm mẹ chồng hay mẹ vợ, con nghĩ rằng, chuyện tình cảm của con mình mỗi thời mỗi khác. Ngay như bây giờ, với em trai con, khi nó dẫn người yêu về ra mắt, con cũng chỉ muốn đảm bảo rằng cô bé đó có thể chăm sóc đc cho em trai con và bố mẹ con được chu toàn. Nhưng không phải bằng cách cấm đoán chúng. Dù bố mẹ có đúng, nhưng con nghĩ, khi cấm đoán con cái yêu nhau, vô hình chung chính bố mẹ đã tạo ra vết nứt trong tình cảm gia đình, khiến tình cảm của đứa con với bố mẹ cũng phần nào suy giảm. Mà điều đó lại không tốt tí nào cả!

Bố mẹ đã vẽ đường cho anh ấy đi suốt cả cuộc đời ngay khi anh vừa được sinh ra, đã làm mọi điều khiến anh ấy đạt được những mục đích mà bố mẹ đề ra. Xin bố mẹ hãy một lần để cho anh ấy tự quyết định chuyện tình cảm của mình. Con không muốn vì chuyện này mà tình cảm giữa bố và anh ấy bị rạn nứt, cũng không muốn vì chuyện này lại khiến anh ấy không muốn về nhà với mẹ. Nhưng con lại càng không muốn buông tay khỏi anh ấy, khỏi 3 năm kỷ niệm, khỏi những niềm tin, tình yêu chúng con đã trao cho nhau.

Lắm khi con muốn sang thăm mẹ, chơi với các cháu mà cũng ngại ngần khi nghĩ đến bố...


------
Cảm ơn lắm tình yêu của em! Cám ơn anh đã luôn vững vàng bên em, đã yêu thương em nhiều đến vậy. Bọn mình cùng cố gắng hết sức, anh nha :-*

 
  • secret garden © 2012 | Designed by Rumah Dijual, in collaboration with Web Hosting , Blogger Templates and WP Themes