Cái cảm giác lên cơn vật mà không có thuốc thật là kinh khủng :-< Cả tuần nay lên cơn vật máy may, mà cái dùng đc cũng phải 1tr5, 1tr6 ~ 100 S$ rồi , ngất ngư mãi thôi...
Ngày xưa đã từng khóc như mưa như gió khi học nghề bị xếp vào lớp may chứ không phải lớp tin, đến khi học dần dần lại thấy thích thú, có cái máy may con bướm của ông bà để ở nhà mà cứ ra đạp suốt. Nhóc lớp 8, thích thì thích thế thôi chứ chẳng làm đc gì ra hồn. Ấy thế mà năm ngoái điên điên thế nào lại quay ra thích máy may, thích em Brother BM 2600 giá hồi đó là 4tr9 kìa. Tự AQ là em ý đắt quá, để sau này lấy chồng rồi đòi sính lễ sau ( >:) ), thế là thôi, cai cơn vật bằng cách khâu tay đc cái túi xách.
Bây giờ lại lên cơn nữa, mà cơn lần này có vẻ khó chữa. Cũng AQ, cũng lẩm bẩm máy mới thì đắt, máy cũ thì tận trên HN khó mua bla bla... nhưng chẳng có tác dụng gì >"< Tính khâu tay cái túi mới thay cho cái cũ đã cũ sờn cũng không đc, đo đo cắt cắt một hồi, chọc đc 2 mũi kim là chán, đáp 1 góc. Haizzz
Chiều nay qua hàng bán may may cũ mới mò ra trên đường Cát Dài, 1tr6 cái máy Riccar hàng Nhật. Máy gia đình, không dùng có thể xếp gọn vào như cái vali để góc nhà hoặc trong tủ. Cơ mà 1tr6.... Tính cả mua máy Toptek có 550k - 990k thui cơ mà nghe mọi người bảo tiền nào của nấy, mua về chỉ làm đồ chơi nên lại thôi ~.~ Òa òa :((
...
Nói túm lại là ca này khó chữa rồi :-< Giờ nấu nướng cũng chẳng màng, game gủng không thiết, running man không thèm down... cả ngày cứ tương tư mãi em máy may thế này, nguy hiểm quá :-<