Mất nhẫn...

Mất chiếc nhẫn đôi của mình thật rồi :-< tìm tung cả nhà lên không thấy, mà không hiểu sao mình không tài nào nhớ được đã tháo nó ra lúc nào và để nó ở đâu nữa X_X chỉ sợ tháo nó ra nghịch mân mê ở trên lớp rồi đánh rơi hay để quên ko đeo vào mà ko biết thôi :-<

Buồn. Dù giá trị của nó không cao lắm, chỉ là cái nhẫn bạc, không phải vàng hay bạch kim gì, nhưng nó là cái nhẫn đôi, chiếc nhẫn gắn liền với mình từ ngày yêu anh. Đã quen với nó ở trên tay, thi thoảng xoay xoay tròn tròn, giờ mất rồi thấy trống một cách kỳ cục. Vết lằn do đeo nhẫn vẫn còn nguyên, mà nhẫn thì chẳng còn... :-<
Cả ngày hôm qua mình như đứa mất hồn ấy, cứ thi thoảng lại đần người ra. Dường như mình vẫn không tin là mình mất nhẫn thật, vẫn hy vọng một lúc nào đó nó sẽ tự hiện ra chình ình trước mắt mình như đồ đạc bthg của mình vẫn thế: lúc cần tìm thì biến mất ko tăm hơi, rồi đến 1 lúc nào đó lại tự dưng hiện ra trước mắt như đã ở đấy lâu lắm rồi 8-| Haizz...

Mất nhẫn, nhưng hqua cũng là ngày mình cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc. Ấm áp vì những lời động viên của anh. Hạnh phúc vì những gì anh làm cho mình. Anh chọc mình cười, động viên mình, an ủi mình dù mình biết chắc anh cũng buồn và tiếc, cho dù chỉ là chút ít. Em yêu anh nhiều lắm, Gấu Đại Cụ của em ạ :-* Nhẫn có thể mất, nhưng tình yêu của bọn mình thì vẫn còn mãi, phải không anh? :-*

0 nhận xét:

Post a Comment

 
  • secret garden © 2012 | Designed by Rumah Dijual, in collaboration with Web Hosting , Blogger Templates and WP Themes